Kính tặng thầy Lưu Đức Trung

Cố tìm trong mắt Thầy một niềm vui,
Thật nhỏ thôi, sao không thấy.
Bất hạnh dập dồn, đôi vai gầy gánh chịu.
Hạnh phúc thật khó tìm dù với tuổi 50.
Rạn vỡ cuộc đời, Thầy gặp được Tagore
Để bỗng thấy trái tim mình,
là cánh chim hoang vu,
bay mỏi cánh đi tìm,
một khung trời trú ngụ.
Để bỗng ước, muộn màng nhưng vẫn ước.
Đôi mắt nào chờ đợi băn khoăn?

Hạnh phúc dành cho Thầy, lúc nào cũng mỏng manh.
Cả những mĩ từ cao siêu, dễ tan như ngọn gió.
Khi tình thương, Thầy đem cho nhiều hơn nhận.
Sao hạnh phúc không gần? Hạnh phúc quá xa xôi.

Bến đậu cuộc đời ẩn hiện gần xa.
Nhưng không phải những ngày này,
Thầy ơi, không phải!
Hạnh phúc với tình yêu đợi chờ mà chẳng thấy,
Thì tử thần không thể tới thăm…

Nguyễn Thị Bích Thúy